Lá vàng rụng chốn quê hương Gió đưa mây tiễn cũng dường buồn tênh. Trống
Huyên đường tịch mịch tang thương Khuất xa hình bóng, mà dường đâu đây. Đất
Nhất tâm con niệm Di Đà Chí tâm vượt chốn hải hà khổ đau Nguyện
Nước kia lại chảy về nguồn Ở nơi đất mẹ, lệ tuôn nghẹn ngào Nghe
Lang thang trong kiếp luân hồi Tử sinh sinh tử, nổi trôi tứ bề Làm
Chung triêu trong tiết thanh minh Lễ là tảo mộ, Ninh Bình, Nho Quan. Mộ